Trầm Thần lặng lẽ lắng nghe, củ khoai lang trên tay vẫn chưa ăn thêm miếng nào.
Nhìn mãi nhìn mãi, cô quay mặt đi, phát hiện Cố Chi Hi cũng đang nhìn chằm chằm về phía đó.
Được bế lên dỗ dành một lúc, tiếng khóc của đứa trẻ dần nhỏ lại.
Người mẹ cũng đặt đứa trẻ xuống đất, dắt tay con rời đi, vừa đi vừa dịu dàng nói: “Lần sau đi đường phải nhìn đường nhé, biết chưa.”
Hai người lặng lẽ nhìn người mẹ dắt đứa trẻ rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây