Phùng Tuyết Niên từ từ ngẩng đầu nhìn cô, khóe miệng giật giật.
Khi hắn quay mặt lại, giọng nói của Trầm Thần khựng lại, cô lập tức phát hiện má phải của hắn có vẻ sưng hơn má trái, còn có vết bầm tím chưa tan. Mặc dù không quá rõ ràng, nhưng cũng đủ để ước lượng lực của cái tát này. Chỉ không biết là do ai đánh.
Phùng Phần lộ vẻ xấu hổ: “Sau khi về, ông sẽ dạy dỗ nó thật tốt. Cũng là do trước đây ông không dạy dỗ nó đàng hoàng, bố nó là một tên khốn nạn, ông chỉ lơ là một lúc, bố nó đã biến nó thành một kẻ như vậy, tính tình ngang ngược.”
Vì vậy, ông mới muốn bán công ty, thế hệ sau của ông đứa này tệ hơn đứa kia, còn thế hệ sau nữa, hoặc là không có chút năng khiếu kinh doanh nào, hoặc là sớm đã tỏ ra không hứng thú với kinh doanh.
Đợi đến khi ông không còn nữa, không thể có ai chế ngự được mấy kẻ xấc xược này, bất kể có giao công ty cho ai quản lý, có chúng quấy phá, sớm muộn gì công ty cũng sẽ suy tàn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây