Khi cô hoàn hồn, đôi cánh tay rắn chắc của người đối diện đã chống bên người cô, cực kỳ gần với cô.
Trầm Thần bị hơi thở đột ngột ập đến bao quanh, trong lòng bỗng nhiên giật mình.
Cô theo bản năng ngửa đầu ra sau, ngẩng đầu lên, nhưng chỉ có thể nhìn thấy cằm anh.
Trên đỉnh đầu truyền đến giọng nói trầm thấp: “Bây giờ cửa đang mở, bên ngoài cũng có vài đôi mắt có thể nhìn thấy bất cứ lúc nào, cô có nghĩ đến việc tôi sẽ đột nhiên đến gần cô không?”
Trầm Thần chậm nửa nhịp, mím môi: “Không nghĩ tới.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây