Cười tạm biệt Trầm Thần, Bạch Dịch đẩy cửa văn phòng, nụ cười lập tức thu lại: “Cố tổng, anh đã nhận được chai thủy tinh trôi dạt tôi mắng anh chưa? Tôi đã ném ra cả trăm cái.”
Cố Chi Hi vẫn nhắm mắt dưỡng thần, không để ý đến hắn.
“Có đáng không? Chỉ nói một câu về chuyện hình ảnh thôi, có đáng để chặn tôi luôn không?”
Thực ra việc chặn toàn bộ số liên lạc là sau khi chương trình giải trí phát sóng, tối hôm đó Cố Chi Hi đã biết Bạch Dịch miệng chó không mọc được ngà voi, nên mới ra tay trước.
Bạch Dịch: “Muốn tôi tha thứ cho anh cũng được.” Hắn nhẹ giọng nói: “Tôi hỏi lại lần nữa, anh có thể thả người, để Tiểu Trầm đến chỗ tôi không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây