Trái tim Cố Chi Hi mềm nhũn như muốn tan thành nước, hôn lại lên trán cô: “Không đau.” Sau đó hôn xuống.
Từ cửa dính đến ghế sofa phòng khách, đợi khi hoàn hồn lại, Trầm Thần đã ngồi trên đùi Cố Chi Hi.
Hai người tách ra, hơi thở đan xen bên tai nhau. Cố Chi Hi định thần lại, đột nhiên cau mày.
“Nghĩ gì vậy?” Trầm Thần hích anh.
Cố Chi Hi nhẹ giọng nói: “Đang nghĩ, khi nào thì có thể kết hôn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây