Khóe miệng Cố Chi Hi lại nhếch lên.
Sau đó nhẹ nhàng đặt tay lên vai cô, một bên người cũng dựa vào.
Trầm Thần rõ ràng cảm nhận được anh đang cố ý khống chế cơ thể, căn bản không đè bao nhiêu trọng lượng.
Đi như vậy, đối với anh ngược lại là một gánh nặng, vì vậy Trầm Thần nghiêm túc nói: “Anh cứ yên tâm dựa vào đi, lúc nãy tôi treo trên cây giẫm lên vai anh, chẳng phải anh cũng không bảo tôi đừng dùng sức sao?”
Cố Chi Hi nhướng mày, thuận thế thả lỏng hơn phân nửa sức lực.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây