“Không sao. Cố tổng, bàn tay này của anh đúng là số khổ nhưng tại sao cốc lại tự nhiên vỡ thế nhỉ?”
Cô lẩm bẩm thắc mắc vài câu, mới phát hiện Cố Chi Hi vẫn chưa rụt tay về.
Cô không hiểu, nhìn anh thêm vài lần, đột nhiên trong đầu lóe lên một tia sáng, thử hỏi: “Là muốn tôi thổi không?”
Nghĩ đến điều gì đó, cô giải thích: “Cố tổng, lần trước anh thổi tay không đau nữa là nhờ hệ thống giúp đỡ, không phải công lao của tôi.”
“Tôi biết.” Cố Chi Hi hơi ngẩng cằm: “Nhưng mà hơi đau.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây