Mái tóc mềm mại, dường như còn sót lại cảm giác thoang thoảng.
Khóe miệng anh đột nhiên nhếch lên, độ cong rõ ràng hơn hẳn so với trước đây, thời gian dừng lại cũng lâu hơn.
Xe dừng lại trước đèn đỏ, Trầm Thần vừa vặn liếc nhìn vào gương chiếu hậu, có chút ngơ ngác đối diện với nụ cười đột nhiên xuất hiện trên khóe miệng anh.
Cô vòng qua anh, nhìn ra bên ngoài, nơi anh nhìn —— đó là một thùng rác tái chế.
“Ôi, cậu nói xem tổng tài bá đạo nhìn thấy thứ rác rưởi gì, mà lại cười thỏa mãn như vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây