Ánh mắt của mẹ Phùng bắt đầu lảng tránh: “Không phải nghe nói, ông nội con đã không còn nguy hiểm đến tính mạng rồi sao? Mẹ không vội lắm.”
Phùng Tuyết Niên nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên sắc mặt thay đổi: “Trước khi đến đây, có phải mẹ đi đánh một ván mạt chược không?”
“Mẹ... Mẹ đi rửa ít hoa quả cho con, con xem môi con khô kìa.” Mẹ Phùng không trả lời trực diện, chỉ vội vã đi vào nhà vệ sinh trong phòng riêng.
Một lúc sau lại chạy ra, cười ngượng ngùng nhưng không mất lịch sự: “Ha ha, hoa quả vẫn chưa lấy.”
Lần này bà ta cầm giỏ hoa quả đi vào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây