Nghĩ thông suốt không phải vấn đề của mình, Trầm Thần mới hơi an tâm: “Vậy thì giờ nghỉ trưa tôi sẽ qua hỏi lại, biết đâu nhóm người lấy nhầm kia cũng phát hiện ra, đã trả lại rồi.”
Trầm Thần cuộn lá cờ lại.
Mặc dù đã giải thích rõ ràng nhưng cả người cô vẫn như một chú gấu bông vừa mới căng phồng khí đột nhiên bị thủng, cúi đầu: “Vậy, tôi đi làm việc trước.”
Cố Chi Hi gõ nhẹ đầu ngón tay lên mặt bàn hai lần.
“Đợi đã.” Anh nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây