Phùng Tuyết Niên ngậm miệng, không nói nên lời.
Có sự so sánh, mới có thể thấy được sự thân sơ gần xa, sắc mặt của Cố Chi Hi rõ ràng đã hoà hoãn không ít: “Tôi tự làm, cô ăn của cậu đi.”
“Được thôi.” Trầm Thần trả lời gọn lỏn, sau đó không thèm để ý đến anh nữa.
Cố Chi Hi đã sớm đoán trước được, cô nói sẽ giúp anh, căn bản chỉ là khách sáo. Anh lắc đầu.
Nhìn Trầm Thần dùng đũa gắp một miếng cải thìa, định bỏ vào bát, anh cau mày ngăn lại: “Phía dưới vẫn chưa chín.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây