Trầm Thần cố hết sức để không bật cười: “Tôi nghĩ cũng có thể, Cố tổng không chỉ hơi vui một chút, mà là vui quá đà rồi.”
Bạch Dịch càng không hiểu: “Rốt cuộc là cái gì khiến anh ta vui quá đà? Thắng tôi sao?”
Trầm Thần cũng không thể bịa ra được lời nói dối nào, trong lòng thầm kêu: “Ôi ôi, đừng để nhiệt độ này lây lan nữa, bá tổng mà còn nhảy tap dance nữa thì sắp nhảy ra khỏi khu công nghiệp rồi.”
Đợi đến khi lại nhảy ra được bảy tám mét, Cố Chi Hi cuối cùng cũng cảm thấy mặt đất dưới chân không còn nóng nữa.
Trầm Thần nhìn anh chăm chú nhìn vào mặt đất, đột nhiên nhớ đến câu chuyện về đôi giày đỏ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây