Cố Bách: “...”
Nói xong, Cố Bách nhìn quanh một lượt, không thấy bóng dáng Cố Chi Hi đâu, mới yên tâm, “Được rồi, tôi nói xong rồi, cô mau về đi.”
Đi được nửa đường, Cố Bách lại tức giận quay lại: “Suýt quên, còn nữa, cô mau bỏ chặn số tôi đi, ngay cả Cố Chi Hi cũng không chặn tôi, thế mà cô lại chặn, cô đúng là.”
Tiếng nói dần tan biến, sau núi giả vẫn một mảnh tĩnh lặng.
“Cố tổng, Trầm Thần cô ấy...” Tác phong làm việc của Tưởng Lăng luôn dứt khoát, đây là lần đầu tiên hắn do dự như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây