Trong đầu Liễu Bình bỗng hiện lên một ánh chớp.
Hắn lớn tiếng nói: “Sư phụ, con có một ý tưởng.”
“À? Nói nghe một chút xem?”
Lão đạo vừa phe phẩy cây quạt, vừa đáp lại.
“Cái gọi là thiện chiến giả không có công hiển hách, chúng ta không cần chạy cứu người khắp nơi, chỉ cần khiến cho mọi người ăn cơm no, có chỗ ở, có thể sống qua ngày, sắp xếp ổn thỏa cho tất cả các sinh linh, mỗi người một mệnh, vậy tự nhiên có thể đạt được công đức.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây