Hư không mở ra.
Cả người Sơ Vân Thường được bao phủ bởi một lớp ánh sáng màu đỏ thẫm, nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất.
“Hả?”
Nàng giật mình, ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt.
Chỉ thấy một thi thể không đầu ngồi quỳ trên sàn gỗ của võ quán, mà Liễu Bình ngồi ở bên kia, đang bung một cái bếp lò để nấu cháo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây