Sương mù lại lan ra.
Nó biến mất trong làn sương vô biên.
Nhìn lên từ cự trụ đứt gãy, chỉ có thể lờ mờ thấy thân thể không có gì sánh kịp của nó chậm rãi lặn xuống phía dưới cây trụ.
Trong bóng tối, giọng nói ầm ầm của nó vang lên lần nữa: “Ta sắp tỉnh mộng, cần năng lượng.”
Kẻ cầm dù đúng trên trụ, nói: “Yên tâm, ta đi ngay -- Gã lộ ra vẻ mặt như nhớ lại, suy nghĩ mấy giây rồi mở miệng lần nữa: “Đi đến thần trụ hoàn chỉnh kia.”.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây