Trong hư không, có một giọng nói truyền ra: “Rõ ràng vừa rồi người nói rằng người phụ trách ẩm thực của môn phái.”
Liễu Bình ngẩng đầu nhìn tới.
Một con quái vật hình người, toàn thân đều có xương đỏ như máu trồi ra đi ra khỏi vùng sương mù, đôi mắt trống rỗng thâm u nhìn thẳng Liễu Bình, dùng móng vuốt sắc nhọn chỉ về phía hắn, nói: “Ngươi có biết rằng lời nói của ngươi rất mâu thuẫn hay không?”
Liễu Bình nhún vai, nói: “Cũng không mâu thuẫn, Tả trưởng lão biết ta phụ trách thức ăn trong môn phái, cho nên không nên tới phát thức ăn cho ta; về sau ta lại chuyển nhiệm vụ này cho Hữu trưởng lão, cho nên Hữu trưởng lão cũng không nên tới tìm ta đòi thức ăn.”
Quái vật im lặng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây