Liễu Bình đang định nói chuyện, bỗng giật mình.
Từ ngoài trại truyền tới từng đợt vó ngựa.
Dì Ngô hốt hoảng vội vã từ trong phòng bếp chạy ra, chuẩn bị gõ vang bồn sắt trong tay.
Liễu Bình xua tay, nói: “Các cụ đều đã ngủ, không nên đánh thức bọn họ, ta và Từ Thắng ra ngoài xem xét tình huống đi.”
Di Ngô run rẩy nói: “Là giặc cướp! Chắc chắn là giặc cướp, nếu không đã muộn như vậy rồi, làm sao lại tới trại của chúng ta cơ chứ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây