Mười phút trôi qua.
Mèo trắng ăn no tới mức bụng tròn vo, uể oải nằm trên giường Liễu Bình, duỗi móng ra, nói:
“Về sau cái giường này thuộc về ta, Liễu Bình, ngươi tự tìm chỗ ngủ khác đi.”
“Ăn rồi ngủ? Đứng dậy cho ta, chúng ta có việc cần phải làm.” Liễu Bình nói.
“Việc gì?” Mèo trắng hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây