Rốt cuộc người phụ nữ này có biết mình bây giờ đang mặc một chiếc váy, hơn mép váy còn sắn lên cao ơi là cao.
Đêm nay cứ ôm Vu Cẩn Ly như vậy thật sự ổn không thật sự ổn không.
“Sau này đừng gọi tôi như vậy nữa.”
Lệ Thịnh Quân bỏ tay cô ra, mặc dù cảm thấy cô ôm mình như thế cũng không tệ lắm, nhưng dù sao thì cô bị thương.
“Chị đã gọi em là Tiểu Ly tử hơn mười mấy năm rồi, không gọi em như thế thì gọi là gì, tiểu Ly Ly ... Em trai ngoan...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây