“Vu Mộc Hi, cô không nói lời nào, không ai coi cô trở thành câm điếc đâu.”
Anh tức giận cảnh cáo xong, sầm mặt sải chân dài mau chóng rời đi trước.
Nhìn xem bóng lưng anh biến mất, Tư Đồ Mạn mới cười nhìn về phía Vu Mộc Hi: “Cố ý khích anh ấy rời đi, không muốn để cho anh ấy đi cùng nhìn thấy dáng vẻ cô bước đi liên tục khó khăn ở trường hợp như thế à.”
Nụ cười nghịch ngợm nơi khóe miệng Vu Mộc Hi dần dần biến mất.
“Dù cô có ăn mặc đẹp thế nào, đêm nay cũng là cuộc khổ chiến, mà lại theo tôi được biết, đêm nay tiểu hoa áp trục đang hồng Trì Diêu có tính cách cũng không dễ gây sự, cô rêu rao cướp danh tiếng của cô ta như thế, chỉ sợ...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây