Nghe đến đây, cả Lệ lão gia và Lệ Kinh Hành đều bị trình độ vô sỉ của anh ta làm cho hoàn toàn không nói lên lời, Lệ lão gia chỉ có cảm giác như vừa bị cho mấy cái bạt tai thẳng vào mặt.
Mất công vừa nãy ông ta còn nói tốt cho Lệ Lăng Châu, giờ nghĩ lại chỉ thấy mất thể diện.
Ông ta không hiểu tại sao Lệ Lăng Châu biến thành người thế này.
“Những lời này đều là ý của cha?” Lệ Thịnh Quân hỏi.
“Cũng gần như vậy.” Lệ Lăng Châu ngồi xuống trên ghế sa lon ở gần đó, vắt chân lên: “Nếu không có Lệ gia, cậu cũng sẽ không có được như ngày hôm nay, huống chi lúc cậu thành lập SY, cậu còn chưa tách ra.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây