Nghe Nói Lệ Tiên Sinh Vừa Gặp Đã Yêu Tôi

Chương 40: Tiểu tử, là em sao?

Chương Trước Chương Tiếp

Sớm biết như vậy thì lúc ở cửa đã không nên trêu chọc người.

Chỉ biết trách là gần đây cô làm gì cũng xui xẻo.

Tiết tổng lấy tay cưỡng chế bả vai cô, thân thể cũng tiến lại gần hơn, Vu Mộc Hi theo bản năng đẩy cánh tay ông ta ra.

Lần này quá mức rõ ràng, Tiết tổng không nén được giận: “Làm sao, cô làm phục vụ mà ngay cả mặt mũi tôi cũng không nể sao, có phải hay không để tôi đi tìm giám đốc?”

Vu Mộc Hi cũng không giả bộ, nói thẳng: “Vậy phải xem Tiết tổng có mục đích gì, nếu như là muốn chuyện chăn gối thì Tiết tổng đi ra cửa rẽ phải, tôi để ý đằng kia có một con phố nhỏ phát thẻ.”

Tiết tổng trong nháy mắt nổi giận: “Tôi có thể ngắm trúng cô là cô quá may mắn rồi, tới nơi này làm nhân viên phục vụ thì trong lòng làm gì có suy nghĩ đàng hoàng. Tôi nói cho cô biết, tối nay cô không muốn bồi cũng phải bồi.”

Ông ta nói lớn tiếng xong trực tiếp đứng lên: “Gọi giám đốc Dương tới đây, tôi mỗi tháng ở nơi này tiêu xài hơn mười triệu, nơi này lại có nhân viên phục vụ dám đối đãi như vậy với khách hàng.”

Vu Mộc Hi thầm kêu không ổn, nếu giám đốc tới thật, cô phải tránh đi.

Tiết tổng nhanh chóng bắt lấy cổ tay cô, níu giữ lại.

Vu Mộc Hi trong lòng quýnh lên, trở tay quẹo cua, nhẹ nhàng chui ra, mới vừa chạy mấy bước, Dương giám đốc mang an ninh từ phía đối diện chạy tới.

Đám người đối mặt nhau, Dương giám đốc chợt thấy cô hơi lạ mắt, nhất thời căm tức: “Có người đột nhập vào bên trong, mau bắt cô ta lại nhanh lên.”

An ninh bên ngoài với bên trong không giống nhau, người người đều là lão luyện.

May mà Vu Mộc Hi cũng không thua kém, cùng ba người an ninh tiếp qua mấy chiêu, chưa đến mức thua thiệt. Nhưng cũng không dám hạ nặng tay, dẫu sao Bá tước hội quán đứng phía sau quá hùng mạnh. Xưa không bằng nay, lớn chuyện rồi không chừng ngay cả hoa thành cũng không ở nổi.

Chung quanh người xem ngày càng đông, cô cũng nóng lòng, sợ bị người khác nhận ra.

“Cô không phải là nhân viên phục vụ hội quán sao, sao lại đánh nhau với an ninh?”

“Hội quán chúng ta căn bản không có người này, cho tới bây giờ chưa từng nhìn thấy qua, mười thì có tám chín phần là bên ngoài trà trộn vào.”

“Thế nào tôi lại có chút quen mắt nhỉ?”

“Tôi cũng cảm thấy vậy. Đúng rồi, người này thật giống với hoạt náo viên dương dương tự đắc Vu Mộc Hi!”

“Nói như vậy, thật là có điểm giống.”

“...”

Nghe thấy tiếng bàn tán càng ngày càng lớn, Vu Mộc Hi âm thầm kêu khổ, nếu còn tiếp tục như vậy nữa, cô dám dám đánh cược ngày mai cấp trên nhất định sẽ nói cô lưu lạc tới Bá tước bán thân làm nhân viên phục vụ.

Đến lúc đó hai tiện nhân Chu Đường cùng Chu Miểu Miểu nhất định sẽ ở sau lưng cười nhạo.

Cô cũng phải cần mặt mũi.

Đang lúc muốn nổ tung, một cái áo màu trắng phủ lên trên đầu cô, che lại tầm mắt xung quanh.

Mùi thơm hoa lài phảng phất trên áo, cô ngửi thấy có chút quen thuộc, đây không phải là mùi thuốc giặt quần áo nhà mình sao.

Thoáng một cái, thân thể cô bị kéo vào lồng ngực của một thân thể săn chắc.

“Đừng động!”

Một cánh tay thật chặt ôm lấy cô, âm thanh xuyên thấu qua quần áo vải vóc truyền tới bên trong, còn hơi thở của người đàn ông này phảng phất trên rái tai cô.

Nơi đó là mẫn cảm nhất cơ thể cô.

Vu Mộc Hi trong nháy mắt tựa hồ như có dòng điện từ trên ót vọt xuống toàn thân thể.

Cả người không được tự nhiên.

Âm thanh này làm sao có thể quen tai như vậy, có chút giống như... ngay cả hơi thở này cũng có chút quen thuộc.

“Là em sao?” Vu Mộc Hi nhỏ giọng khẩn trương hỏi.

“Nếu như không muốn bị người khác nhận ra thì im miệng.”

Âm thanh quen thuộc lại lần nữa nhẹ giọng cảnh cáo cô.

Vu Mộc Hi mặt đỏ bừng, nói chuyện cứ nói, có cần phải áp sát như vậy không, không biết sẽ rất nhột sao.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️