Trình Du Dương cảm thấy cổ họng đắng chát, gian nan bước đi tới cửa, lúc ra tới cửa, anh ta quay lại nhìn cô: “Đúng... xin lỗi.”
Vu Mộc Hi không thèm ngẩng đầu lên, cũng mặc kệ anh ta.
Chờ tới khi không còn nghe thấy tiếng bước chân dời đi nữa, cô mới chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn ánh cửa bị đóng lại, cô thầm thở dài trong lòng, đến cuối cùng mình vẫn thiện ý nhắc nhở Trình Du Dương.
Với loại người ngu xuẩn như cậu ta, nếu chỉ dựa vào bản thân mình, có lẽ cậu ta sẽ không bao giờ nhận ra rằng mình chỉ là một công cụ để Trình Trừng lợi dụng.
...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây