Trình Trừng thoáng vẻ khó chịu, cô ta cúi đầu xuống, lấy tay lau nước mắt trên khóe mắt.
Tần Nguyệt vỗ tay: “Đoạn này diễn rất hay, đạo diễn Tạ, ông thấy để cô ta đóng nữ ba thế nào?”
Trình Trừng suýt nữa muốn ói máu, dù sao cô ta cũng đã từng đọc nguyên tác, nữ ba là hoa sen trắng chuyên đi châm ngòi ly gián nam nữ chính, về sau còn bị kẻ khốn nạn cưỡng bức, nói chung là loại người cực kỳ xấu, cũng cực kỳ thảm.
Đạo diễn Tạ nắm tay thành quyền ho nhẹ: “Chúng ta nghiên cứu sau đi, Trình Trừng, cô đi ra ngoài trước.”
Nghe thấy vậy, Trình Trừng mới đi ra ngoài như được giải thoát, điều cô ta không thể chịu đựng nhất là, không ngờ có một ngày Vu Mộc Hi lại ngồi ở vị trí trên cao hạ mắt xuống nhìn cô ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây