Lệ Thịnh Quân không lên tiếng, coi như là ngầm thừa nhận.
Anh biết mẹ mình là người đức hạnh, chiêu này tám phần hữu dụng. Còn Lệ Kim Tâm, nhất định sẽ vui vẻ đồng ý bởi vì Tần Nguyệt là người hoạt bát. Bản thân ông không phải là một người mê tín, hơn nữa đứa con trai này đối với ông ta cũng không quan trọng.
“Tôi đi vệ sinh một chuyến.”
Lệ Thịnh Quân buông ly rượu xuống, đứng dậy.
Khi bóng lưng anh ta khuất sau bức bình phong, Lương Mộ Nguyên mới lặng lẽ nói với Hoắc Đình Diễn: “Lệ ca biến thành như vậy, tôi luôn cảm giác là anh ta đang ẩn giấu nội tâm sau vẻ bề ngoài.
Hoắc Đình Diễn ho khan một cái, chút nữa là bị sặc khói thuốc. Lại cảm thấy hình dáng này có mấy phần thích hợp.
Lúc này, có người gõ cửa một cái rồi đẩy cửa bước vào.
Lương Mộ Nguyên ngẩng đầu lên nhìn, một cô nhân viên phục vụ đi vào, mái tóc đen mượt xõa ngang vai, ánh mắt đen sáng long lanh, sống mũi thẳng lả lướt, da dẻ trắng hồng láng bóng tỏa ra mê người, trang phục màu trắng đen bao quanh vóc người cao gầy của cô trông rất nhanh nhẹn, phía dưới là đôi vớ dài màu đen đi cùng giày cao gót, trông rất hấp dẫn.
“Lệ ca, trong tiệm này từ lúc nào lại có cô gái xinh đẹp như vậy?” Lương Mộ Nguyên không nhịn được lẩm bẩm thán phục, nhưng hình như dáng vẻ cô gái này hơi quen mắt.
Trong đầu đang cố gắng nhớ lại thì người hầu gái chợt nhìn thấy anh, ánh mắt sáng lên: “Lương tổng.”
Lương Mộ Nguyên mệt mỏi vội vàng ngồi vào ghế sa lon, khóe miệng không tự chủ được, mặc dù bản thân anh thường xuyên bị các cô gái bắt chuyện, nhưng anh cũng không ghét, anh tôn trọng phụ nữ.
Lương Mộ Nguyên có vẻ hơi đắc ý vỗ bả vai Hoắc Đình Diễn một cái: “Đừng quá đau khổ, mặc dù anh ngồi cùng tôi, nhưng tôi so với anh luôn luôn được phụ nữ chào đón, ai bảo phụ nữ bây giờ chỉ thích đàn ông tuấn tú chứ!”
Hoắc Đình Diễn: “...”
“Lương tổng, ngài khỏe không?”
Vu Mộc Hi đi tới trước mặt anh, mỉm cười tự giới thiệu mình: “Tôi là...”
“Mới tới làm nhân viên phụ vụ phải không?”
Lương Mộ Nguyên nhướng mày cắt ngang: “Dáng dấp không tệ.”
“...”
Vu Mộc Hi cười cứng đờ, nhắm mắt nói: “Ngài hiểu lầm rồi, tôi là Vu Mộc Hi, là hoạt náo viên của Vũ Đồng.”
Lương Mộ Nguyên ngẩn ra, ánh mắt nhìn khuôn mặt trang điểm đậm của cô mấy giây, lúc này mới nhận ra cô ấy.
Anh cau mày đầy khinh khi, ánh mắt cũng lạnh lùng: “Ồ, bây giờ hoạt náo viên lại đổi tới bên này làm nhân viên phục vụ sao, cô cũng đánh đổi đấy, cũng có thể hiểu được, toàn bộ nơi này đều có không ít phụ nữ đẹp chui vào làm phục vụ viên, muốn chim sẻ biến thành phượng hoàng.”
Vu Mộc Hi bị uất nghẹn, nàng có chút không muốn nói, Lương Mộ Nguyên này đầu óc bị bệnh rồi.
“Ngài hiểu lầm, tôi là cố ý đến tìm ngài, tôi hi vọng ngài có thể đồng ý cho tôi làm ở Ngũ Hắc, trước đó tôi nhiều lần xin ngài, nhưng ngài một mực từ chối.”
Lương Mộ Nguyên cau mày, chợt nhớ tới mấy ngày trước cùng ăn cơm với một vị góp vốn ở Ngũ Hắc, có nghe đối phương đề cập tới vấn đề này. Tựa hồ là nội bộ Vũ Đồng bên kia cử Vu Mộc Hi đến chào hỏi, trước mắt hoạt náo viên của Vũ Đồng khá là có danh tiếng, nhất là Chu Miểu Miểu, năng lực rất mạnh, tự nhiên muốn lôi léo Vũ Đồng tới.
Vì không có bất kì giá trị gì, Vu Mộc Hi đắc tội Vũ Đồng hoàn toàn không đáng giá.
“Tại sao tôi phải đồng ý, cô là ai chứ?”
Lương Mộ Nguyên ghét nhất là những người muốn đi cửa sau, giọng cũng rất bực bội.