Nghe Nói Lệ Tiên Sinh Vừa Gặp Đã Yêu Tôi

Chương 36: Cô ấy là tây tây

Chương Trước Chương Tiếp

“Được rồi, tôi sẽ tùy cơ ứng biến!”

Vu Mộc Hi sau khi xuống xe đi đến cửa hội nghị, đứng trước cửa là bốn tên an ninh, canh giữ hết sức nghiêm ngặt.

Trong lòng cô có chút thấp thỏm, xoay chuyển ánh mắt, đúng lúc nhìn thấy một người đàn ông trung niên vẻ mặt hiển hách đi về phía bên này.

Vu Mộc Hi thản nhiên cười một tiếng nghênh đón:“Tiên sinh, đã lâu không gặp ngài.”

Người đàn ông nhìn cô thoáng qua, nở nụ cười tươi, mặc dù cảm thấy cô có chút lạ mắt, nhưng vẫn đến cạnh cô: “Cô là...”

“Ngay cả tôi mà ngài cũng quên sao?”

Vu Mộc Hi hờn dỗi nói: “Tháng trước ta còn cùng ngài uống rượu, nào nào, tôi cùng ngài vào trong đi.”

Cô nói cười nhiệt tình nhưng rất lễ độ cùng ông ấy đi vào trong.

An ninh giữ cửa tựa hồ quen biết ông ta, khách khí gọi một tiếng “Tiết tổng“. Sau đó liếc mắt nhìn Vu Mộc Hi, mặc dù lần đầu tiên thấy cô, nhưng thân hình lại lộ ra đường cong vô cùng hoàn mỹ nên cũng không có hoài nghi.

Vu Mộc Hi cùng Tiết tổng đi vào trong dạo vòng quanh, bỗng nhiên nói: “Ôi chao, Tiết tổng, xin lỗi ông, bụng tôi có chút đau, ngài đi lên trước, đợi tôi một lát, tôi sẽ tới tìm ngài.”

Tiết tổng ánh mắt nóng hừng hực chăm chú nhìn cô: “Vậy cô tranh thủ đi lên sớm một chút, đúng rồi, cô còn chưa nói cho tôi biết tên cô là gì?”

“Người ta là Tây Tây.”

Vu Mộc Hi lộ ra một nụ cười ngọt ngào với ông ta.

Tiết tổng bị cô mê hoặc thật là đến xương cũng mềm: “Tây Tây một cái tên thật dễ nghe.”

“Ừ, vậy tôi đi trước.”

Vu Mộc Hi cố nén sự buồn nôn trong lòng, vội vàng biến mất.

Đến khi Tiết tổng không nhìn thấy nữa, cô mới len lén lên lầu hai.

...

Lầu hai.

Trong phòng tổng thống, khuôn mặt Lương Mộ Nguyên khóc không ra nước mắt nhìn Lệ Thịnh Quân đang ngồi trên ghế salon đối diện: “Anh...Anh thật sự là Thịnh ca?”

Giữa ánh sáng nửa sáng nửa tối, Lệ Thịnh Quân ngồi chéo chân kiểu châu Âu trên ghế salon bằng da thật, một đôi mắt rõ ràng âm thầm giống như vực sâu vạn trượng vậy.

Ánh mắt vốn dĩ thuộc về một vị tràn đầy khí thế hiện lên, Lương Mộ Nguyên nhìn anh mặc quần jean cùng giày vải bố, lần nữa lại nhìn vào gương mặt thanh tú, trong lòng có chút một lời khó nói hết.

“Tôi rốt cuộc có phải hay không, anh cùng tôi chơi đùa từ nhỏ đến lớn, còn không phân biệt được sao?”

Lệ Thịnh Quân tay hơi dùng sức cầm ly rượu, hận không được bóp chết anh ta, nhắc tới Hoắc Đình Diễn là bạn thời đại học, mặc dù cảm tình tốt, nhưng bàn tới sự quen biết lâu dài thì không bằng Lương Mộ Nguyên.

“Trừ tôi, còn có ai biết chuyện thời điểm anh mười sáu tuổi suýt chút nữa là bị một bà bác trung niên làm cho không giữ được trinh tiết?”

Lệ Thịnh Quân cơ hồ là cắn răng nghiến lợi nói: “Lúc tôi đi cứu anh, bà ấy còn để lại một cái quần cộc màu đỏ.”

“Anh, tôi sai rồi.”

Chuyện cũ không muốn nhắc lại hiện về, Lương Mộ Nguyên thiếu chút nữa muốn qua đời.

Hoắc Đình Diễn hít một hơi thuốc lá, ý vị sâu xa liếc mắt nhìn: “Không nghĩ tới anh lại có lúc trải qua giai đoạn này.”

Lương Mộ Nguyên hận không được đập đầu tự tử: “Thịnh ca, không thể trách tôi, bộ dạng này của anh bây giờ thật là bất khả tư nghị.”

Lệ Thịnh Quân lười cùng anh ta dài dòng cái đề tài này: “Thường ngày anh hay lắc lư trước mặt mẹ tôi, chuyện này tôi hạn cho cậu trong ba ngày phải giải quyết.”

“Anh yên tâm, tôi đã có cách.”

Lương Mộ Nguyên hấp tấp nói: “Dì mê tín nhất, tôi đuổi Minh Nhi rồi mời người đến coi bói quá khứ, nói anh bây giờ không thích hợp kết hôn, kết hôn chẳng những không có cách nào vui vẻ, mà còn để cho anh càng thêm lo âu, khẳng định dì không dám tìm lại người cùng anh kết hôn rồi.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️