Anh mắt không chớp nhìn chằm chằm Vu Mộc Hy, ý đồ chuyển lực chú ý của cô, Vu Mộc Hy nhét máy ảnh vào lại tay anh: “Chị yên tâm rồi, chị đi thay bộ khác đây.”
Hai người đi qua đi lại đến trời đến một giờ sáng.
Không dễ gì mới lên giường nằm, Lệ Thịnh Quân nhìn chằm chằm vào trần nhà u ám, thế mà lại hơi bị mất ngủ.
Mấy ngày nay tâm trạng của Vu Mộc Hy tốt thật sự.
Việc xét duyệt của hàng rất nhanh được thông qua, cô lập tức đăng ảnh chụp quần áo lên mạng, nhưng chưa đến nửa giờ sau, cô phát hiện cửa hàng của mình bị giấu đi lần nữa.
Cô tức đến mức suýt nữa thì ném máy tính, nhưng sau khi chấn tĩnh được nửa giờ, cô lấy điện thoại ra cầm tay ra bấm số của Tống Hiền: “Xin nhờ tra giúp tôi lịch trình của Lương Mộ Nguyên với.”
Tống Hiền là bạn học cấp hai trường ở Penang của cô, sau này sau khi Vu Mộc Hy về nước thì tới Hoa Thành, một lần tình cờ gặp được Tống Hiền đã trở thành thám tử, vừa là đồng hương vừa bạn học cũ, quan hệ bị mật luôn được duy trì xem như không tệ, nhất là sau khi Vu Mộc Hy hot lên, thường xuyên lén tiết lộ rất nhiều tin tức trong giớ cho Tống Hiền, Tống Hiền vẫn luôn rất mang ơn nàng.
Biết được Vu Mộc Hy nghe ngóng lịch trình của Lương Mộ Nguyên hành tung, Tống Hiền lấy làm kinh hãi: “Cậu điều tra anh ta làm gì, không phải cậu muốn đi tìm anh ta chứ.”
“Không thì sao.”
Vu Mộc Hy tức giận nói: “Ngay cả một trang thương mại điện tử mới được thành lập như thế mà Đường Ngộ cũng đánh tiếng, huống chi là trang khác, gã muốn phá tôi.”
Tống Hiền cũng cảm thấy Đường Ngộ làm người đến nước này quá độc ác: “Tôi có thể điều tra giúp bà, nhưng bà cũng không quen biết Lương Mộ Nguyên, không dễ thuyết phục như vậy đâu.”
“Anh yên tâm, tôi có cách.”
Hiệu suất làm việc của Tống Hiền cao nên rất nhanh đã lấy được lịch trình của Lương Mộ Nguyên, tối nay Lương Mộ Nguyên sẽ đến hội sở Bá Tước, người bình thường muốn đi vào rất khó, tôi có thể giúp bà tìm một bộ trang phục hầu gái.”
Hội sở Bá Tước là câu lạc bộ hàng đầu ở Hoa Thành, chỉ có hội viên mới có thể vào trong, muốn trở thành hội viên, nhất định phải chứng minh được rằng tài sản bạn có ít nhất phải đến một tỷ.
Đồng thời câu lạc bộ này cũng là câu lạc bộ nổi danh về hầu gái trong giới
Nữ phục vụ viên trong đó đều mặc thuần một tạp dề màu đen trắng, đồng thời dáng vẻ ngọt ngào động lòng người.
Đương nhiên, nghe nói là người mở câu lạc bộ này có lý lịch sâu xa, mặc dù không biết đó là ai, nhưng Mộ Dung Minh, tứ công tử ở Hoa Thành đã từng cố ý đùa giỡn một hầu gái ở câu lạc bộ, kết quả đã bị cục cảnh sát bắt đi ngay trong đêm, dù là người nhà Mộ Dung ra mặt, Mộ Dung Minh vẫn bị nhốt một tháng ở cục cảnh sát mới được thả ra, từ đó về sau, không còn ai dám gây sự ở hội sở Bá Tước nữa.
Tám giờ tối, Tống Hiền lái một chiếc Naval hàng nội địa dừng ở bên lề đường, bất đắc dĩ nói: “Tôi chỉ có thể dừng ở đây, loại xe giống như xe của tôi ngay cả tư cách vào bãi đỗ xe của câu lạc bộ cũng chẳng có.”
Vu Mộc Hy cởi dây an toàn, lấy bột nén trong túi ra vỗ lên mặt, sau đó mím đôi môi đỏ mọng, cuối cùng sửa sang bộ trang phục hầu gái lại trên người, sau đó mặt lộ vẻ ghét bỏ: “Thật chẳng rõ ánh mắt của bọn đàn ông, mặc loại quần áo này có gì mà đáng để xem chứ, theo tôi thì, ông chủ mở câu lạc bộ này chắc chắn trong lòng biến thái.”
Tống Hiền với tư cách là đàn ông không phục rằng: “Phụ nữ mấy cậu không phải cũng thích mặc quần áo của con trai sao, cùng một đạo lý, tôi nói cậu biết nè, đây chính là nơi mà đàn ông Hoa Thành ước mơ được bước vào, chỉ tiếc là tôi không có tiền thôi, không thì tôi cũng muốn vào xem thế nào.”
“Được, đợi sau cậu kiếm vợ rồi, lời này của cậu tôi sẽ bảo cho cô ấy.” Vu Mộc Hy trợn mắt nhìn hắn một cái.
“Đừng, tôi nói đùa thôi.”
Tống Hiền vội xấu hổ nói:“ Cái đó... cậu chú ý an toàn chút, mặc dù bảo vệ trong đó rất nghiêm ngặt, nhưng mà cái vẻ đẹp của cậu với đàn ông mà nói, thật sự rất...”