Trên giường là người phụ nữ mới tắm xong, mặc một bộ quần áo ngủ màu hồng san hô, mái tóc dài xõa ngang vai, phòng ngủ bật đèn rất sáng, tôn lên khuôn mặt nhỏ nanh ta trắng nõn giống như tỏa sáng vậy.
Lệ Thịnh Quân mặt biến sắc, cởi áo khoác thật nhanh chui vào trong chăn ôm lấy cô.
“Không phải nói chuyện phiếm sao?” Vu Mộc Hi sờ soạng vào trong túi anh, ngay sau đó mò ra một cái “áo mưa nhỏ”: “Nói chuyện phiếm còn mang theo cái này?”
“Sử dụng cái này cũng không cản trở chúng ta nói chuyện phiếm.” Lệ Thịnh Quân hoàn toàn không túng quẫn, còn nghiêm trang, có lý chẳng sợ.
Vu Mộc Hi giận cười, Lệ Thịnh Quân dính sát, hôn đôi môi mỏng của nàng, thanh âm khàn nhỏ: “Từ năm ngoái đến năm nay, muốn chết đi được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây