Nghe Nói Lệ Tiên Sinh Vừa Gặp Đã Yêu Tôi

Chương 26: Muốn đuổi vận xui cho lệ thịnh quân.

Chương Trước Chương Tiếp

“Muốn ăn thì tự đi mà làm.”

Sau khi Lệ Thịnh Quân vứt cho cô năm chữ, chuông cửa bỗng nhiên vang lên.

“Xem xem là ai nhỉ?”

Vu Mộc Hy vừa ăn mì vừa mập mờ nói.

Lệ Thịnh Quân nhìn bên ngoài từ mắt mèo: “Một nam một nữ, nam hình như là Trịnh Trạch Khiêm.”

Vu Mộc Hy tức thì cảm thấy mì trong miệng nhạt nhẽo.

“Mở cửa đi.” Mấy giây sau, cô đứng dậy.

Lệ Thịnh Quân mở cửa ra, sau khi Hàn Lâm Vy sửng sốt một lúc vì nhìn thấy Lệ Thịnh Quân, hòa ái dễ gần nói: “Đây là con nhà họ Vu phải chứ, khá giống với bố mẹ cậu, quả nhiên là một nhân tài.”

Lệ Thịnh Quân nhàn nhạt” Vâng” một cái, chỉ khẽ nhích người sang một bên, rồi bất động, chẳng cho khách lấy một đôi giày nào.

Hàn Lâm Vy có hơi xấu hổ.

Trình Trạch Khiêm chỉ cảm thấy rằng Lệ Thịnh Quân trước mặt rất mất dạy, sắc mặt có hơi trầm xuống, nói với Vu Mộc Hy: “Cô cứ để cho tôi và mẹ cô đứng ở cửa nói chuyện với cô như vậy à.”

Vu Mộc Hy đi qua lấy hai cặp dép lê ra, giọng điệu rất lạnh nhạt: “Muộn thế rồi tới có chuyện gì vậy.”

Nếu như lúc trước tìm được bố mẹ ruột, cô vẫn có chút mong chờ, nhưng chuyện Vu Cẩn Ly nằm viện lần này khiến cô hoàn toàn đối mất đi ý nghĩ muốn tiếp xúc với nhà họ Trịnh.

“Sao gọi điện thoại cho mà cô không bắt máy.” Trình Trạch Khiêm xụ mặt: “Cô đã chia cách với mẹ cô hai mươi năm, vất vả lắm mới tìm được cô về, bà ấy muốn nói chuyện với cô mà khó khăn như vậy à.”

“Được rồi, bớt tranh cãi đi.”

Sau khi trừng chồng một cái, Hàn Lâm Vy mỉm cười giữ chặt bàn tay nhỏ nhắn của Vu Mộc Hy: “Mộc Hy, mẹ và bố của con cố ý đến tìm con vào đêm muộn, là có chuyện vui muốn nói cho con.”

Vu Mộc Hy cúi đầu nhìn một đôi tay đang khoác lấy tay mình, thật ấm áp, đó là cảm giác quen thuộc của mẹ cô ôm cô khi cô còn nhỏ.

Nhưng một đôi tay như vậy, vào hai mươi năm trước lại giao cô cho người nhà họ Vu.

Dù là hai mươi năm sau, để cô thay thế Trình Trừng đi xem mắt với Lệ Thịnh Quân, Hàn Lâm Vy cũng chưa hề nói một tiếng phản đối.

Cả Hoa Thành ai mà biết Lệ Thịnh Quân là thiếu gia có tiếng phong lưu phóng đãng, thay người tình như thay quần áo vậy, bây giờ đã ba mươi tuổi, càng chẳng làm nên trò trống gì.

Nhưng hết lần này tới lần khác, loại đàn ông như thế Hàn Lâm Vy cũng có thể đẩy cô đi, thậm chí còn chuẩn bị chu đáo quần áo đẹp cho cô vì sợ Lệ Thịnh Quân chướng mắt cô.

Trong khoảnh khắc ấy, Vu Mộc Hy hoàn toàn thất vọng về người mẹ này.

“Chuyện vui gì?” Vẻ mặt cô vẫn rất lạnh nhạt như cũ.

Lệ Thịnh Quần căn bản chẳng hứng thú gì với người nhà họ Trình, quay người muốn về phòng, lại nghe Hàn Lâm Vy nói: “Lần trước con cùng Lệ Thịnh Quân xem mắt, cậu ta có ấn tượng không tệ với con, nhà họ Lệ đồng ý hôn sự của hai con, muốn cho các con mau chóng kết hôn.”

What?

Chân dài của Lệ Thịnh Quân run lẩy bẩy, quay đầu hung hăng nhìn chằm chằm gương mặt cười nhẹ nhàng của Hàn Lâm Vy.

Anh từng nói là hài lòng với cuộc xem mắt kia hồi nào?

Anh vẫn chưa chết đâu

Còn kết hôn.

Anh đã thành người thực vật nằm trên giường bệnh, sao mà kết hôn được.

Vu Mộc Hy cũng ngẩn cả người, ngay sau đó thì nhíu mày không vui: “Bà đừng nói nhảm được không, lần xem mắt kia tan rã trong không vui, với lại giờ ai chẳng biết sự cố thang máy của Lệ Thịnh Quân, đã thành người thực vật rồi, còn kết hôn thế nào được.”

Lệ Thịnh Quân không nhịn được gật đồng đồng tình.

Cũng may cô vẫn là có khá tự biết rõ.

Hàn Lâm Vu vỗ nhẹ vào tay của Vu Mộc Hy: “Con gái cưng của mẹ, con vẫn chưa rõ sao, nhà họ Lệ đồng ý chuyện này, là muốn đuổi vận xui cho Lệ Thịnh Quân, mẹ đã tán gẫu với bà Lệ rồi, bà ấy không chê thanh danh trước đây của con, đó là cơ hội tốt hiếm có, Lệ Đổng đồng ý, sính lễ cũng sẽ không thiếu, mẹ nói con biết sính lễ này cực kì đắt giá, so ra vượt cả một đời con liều sống liều chết cố gắng.”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 30%👉

Thành viên bố cáo️🏆️