“Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt, ông nghĩ mình sinh ra tôi thì tôi không dám động tay hả.” Vu Mộc Hi tức đến lồng ngực phập phồng dữ dội, ánh mắt như phun ra lửa: “Có bản lãnh thì ông báo cảnh sát đi, dù sao danh tiếng của tôi cũng đã không tốt sẵn rồi, tôi đi chân trần còn sợ một người đi giày như ông.”
Trình Trạch Khiêm đau đớn ôm ngực một lúc lâu không nói được gì, Hàn Lâm Vi thấy cô thế này cũng dại ra, cuối cùng bà ta quỳ xuống trên đất: “Mộc Hi, mẹ quỳ xuống xin con đấy, con không thể đăng đoạn video này lên mạng được.”
Vu Mộc Hi kéo bà ta từ dưới đất lên, châm chọc nói: “Bà xứng làm mẹ của tôi sao, bà đã từng dành chút tình cảm nào cho tôi chưa, trong mắt bà chỉ có Trình Du Dương và Trình Trừng, em trai tôi nằm viện, tôi chỉ nhờ các bà sắp xếp giúp tôi một chiếc giường, nhưng các bà đã đối xử với tôi thế nào? Trình Trừng ngầm mắng chửi tôi, người khác công kích tôi, nhục mạ tôi, bà đã từng tin tưởng tôi chưa? Bà dám đưa tôi ra ngoài tham gia xã giao không.”
“Sau khi nhận tôi trở lại, bà từng làm cho tôi một bữa cơm, từng mua cho tôi một bộ quần áo chưa, loại người như bà có tư cách gì gọi là mẹ ở trước mặt tôi.”
Cô đẩy Hàn Lâm Vi ra, hít thật sâu, cười nói: “Tôi biết các người ghét bỏ tôi, nên tôi càng muốn công khai các bà là người thân ruột thịt của tôi, điều duy nhất ông bà có thể làm bây giờ là chính thức thừa nhận tôi là con gái ruột của ông bà. Tôi muốn làm cho các người buồn nôn, làm các người khó chịu đấy, sau này cả gia đình chúng ta cứ đóng vai yêu thương lẫn nhau ở trước mặt mọi người nhé.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây