Tay đang cầm điện thoại của hiệu trưởng Đổng chợt cứng đờ lại, gân xanh nổi lên, không ngờ có người hack máy tính của ông ta.
Vu Mộc Hi cười khẩy nhìn ông ta: “Đừng nhìn tôi như vậy, giờ tôi có thể cho ông biết trong máy tính của ông có bao nhiêu tài liệu, cũng có thể đọc mật khẩu đã giải được cho ông biết.”
Sắc mặt của hiệu trưởng Đổng thay đổi hết đỏ lại trắng, sau đó ông ta đột nhiên mỉm cười: “Chuyện này rất dễ thương lượng, như vậy đi, tôi sẽ để em trai cô đi học trở lại, được không.”
“Đúng vậy, ngay từ đầu đã có thái độ này có phải tốt hơn không.” Vu Mộc Hi bước tới, cúi người vỗ nhè nhẹ lên khuôn mặt dầy của ông ta, cô cười đầy thích thú, nhưng ánh mắt lại cực kỳ lạnh lùng: “Nhưng hai ngày nay em trai tôi phải quỳ phía dưới, còn bị người ta giễu cợt, ông nói nên tính thế nào đây?”
Hiệu trưởng Đổng giật giật cơ mặt, ông ta làm hiệu trưởng bao nhiêu lâu, chưa từng có ai dám làm như vậy với ông ta, nhưng giờ ông ta chỉ có thể nhịn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây