Khuôn mặt tuấn tú của Lâm Thanh Yến biến sắc, Trình Trừng cắn cắn môi, vành mắt đỏ ửng, giọng tức tối: “Lệ thiếu gia, anh đừng nghĩ xấu cho người khác như vậy. Em tìm đối tượng chưa bao giờ chú trọng đến điều này. Đối với em mà nói hai người ở cạnh nhau quan trọng nhất là cảm giác!”
Sắc mặt Lâm Thanh Yến hơi chần chờ, thấy cô gái bên cạnh sốt ruột đến mức sắp rơi nước mắt, dáng vẻ cực kỳ yếu ớt, anh ta quay đầu cau mày nhìn chằm chằm Lệ Thịnh Quân: “Anh Lệ tới tìm bác sĩ Uông sao? Ông ấy có việc xuống tầng rồi!”
“Được, vậy lát nữa tôi đến sau!” Lệ Thịnh Quân xoay người, cười với Vu Mộc Hi: “Còn không đi? Ở cùng với loại bạch liên hoa này em không thấy buồn nôn à?”
Vu Mộc Hi nhìn thấy gương mặt tức giận không thể giả vờ được nữa, cô được như ý nguyên cười ra tiếng: “Quả thật không chịu nổi!”
Hai người cũng không thèm để ý vẻ mặt cực kỳ phong phú của đám người bên trong, cùng nhau rời đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây