Nói thật, cô thật sự rất tò mò sau khi Lệ Thịnh Quân nhập vào thân xác cậu vậy thì cậu đi đâu?
Vu Cẩn Ly cau mày nhớ lại một chút: “Chỉ là mơ mơ màng màng giống như trôi nổi rất lâu, em cũng không nhớ rõ nữa!”
Vu Mộc Hi đau lòng vuốt tóc cậu. Cho dù cô động lòng với linh hồn của Lệ Thịnh Quân nhưng người ở trước mặt đúng là Vu Cẩn Ly cô yêu thương nhất, thật may cậu đã trở lại rồi.
“Chị, chị đừng xoa tóc em như vuốt lông chó nữa!” Vu Cẩn Ly đỏ mặt nói: “Em là người lớn rồi!”
“Được rồi, cũng thu dọn xong xuôi hết cả chờ một lát thì chúng ta về!” Lần này, lúc Vu Mộc Hi ra ngoài đã đeo khẩu trang vào. Dù sao cô vẫn phải xuống tầng 1 để làm thủ tục, chẳng may bị người ta nhận ra thì rất phiền.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây