Đào Miên thấy tròng mắt của cô như muốn lồi ra đến nơi, vội vàng để di động xuống: “Được rồi, được rồi! Mình không đọc nữa, được chưa nào?”
“Cậu đã nhắc nhở mình!” Vu Mộc Hi chợt đứng lên: “Mượn xác hoàn hồn, dáng vẻ của Tiểu Ly Tử giống như mượn xác hoàn hồn vậy!”
Đào Miên bị cô dọa sợ, cô ấy rất muốn nói cậu có thể đi làm nhà văn viết sách rồi đó. Nhưng trong đầu đột chợt nhớ ra cái gì đó. “Cũng phải! Mặc dù mình là một bác sĩ, nhưng cũng chưa bao giờ gặp ca bệnh quỷ quái như vậy. Sau khi bệnh nhân mất trí nhớ lại biết võ thuật. Cậu còn nói khả năng của thằng bé còn ngang ngửa cậu đúng không?”
Vu Mộc Hi dùng sức gật đầu: “Lúc đầu mình còn tưởng thằng bé trốn mình đi học võ nhưng hôm nay lúc mình hỏi lại thì nó nói không hề học qua! Hơn nữa cũng không hề quen biết với Hoắc Đình Diễn và Tư Đồ Mạn!”
Trong căng tin vẫn có nhiều người qua lại nhưng lúc này đây, Đào Miên không nhịn được mà rùng mình một cái, vỗ bàn: “Chắc chắn rồi! Mình nhớ lần trước cậu nói với mình lúc Tiểu Ly Tử tỉnh lại đã nói mình là Lệ Thịnh Quân!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây