“Không có, những chuyện trước kia em nhớ rất rõ! Những người mà chị nói đến quả thật em không biết mà!”
“Vậy, em có học tự vệ sao?” Vu Mộc Hi thận trọng hỏi, cô nhớ lần trước ở trong nhà hàng Âu, Vu Cẩn Ly nhẹ nhàng vặn tay của Trình Du Dương.
“Em làm sao có thể vặn tay người khác, em cũng đâu học qua chứ!” Vu Cẩn Ly bị cô nhìn như vậy cũng cảm thấy bất an: “Chị, chị cảm thấy em còn quên cái gì sao?”
Vu Mộc Hi sợ khiến cậu áp lực, vội vàng nặn ra nụ cười: “Không có gì, em bình phục rất tốt. Có lẽ do gần đây chị chịu nhiều áp lực quá lớn nên nhớ nhầm thôi. Đợi lát nữa Tư Đồ Mạn đến thăm em, cô ấy là bạn hợp tác kiêm nhà thiết kế của chị!”
Chừng khoảng 10 phút sau, Tư Đồ Mạn gõ cửa phòng bệnh đi vào, tay trái ôm hoa tươi, tay phải xách một giỏ hoa quả.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây