Lệ Thịnh Quân cầm chén trực tiếp uống một hơi sạch sẽ. Cho dù trong bụng anh đều là canh nhưng tuyệt đối anh sẽ không để Vu Mộc Hi và Vu Cẩn Ly có cơ hội hôn môi gián tiếp dù là nhỏ nhất đâu.
Vu Mộc Hi và Vu Cẩn Ly đều ngẩn người. Dù gì, quan hệ giữa ba người họ không hề quen thuộc đến như vậy, anh lại có thể uống bát canh thừa của người khác quả thật có chút không hợp vệ sinh.
Không khí cực kỳ yên tĩnh và quỷ dị, Lệ Thịnh Quân vẫn thản nhiên như thường, đặt bát xuống, nói: “Sau khi hôn mê hai tháng, lúc tỉnh dậy tôi mới hiểu được có thể ngồi uống một bát canh nóng là điều không dễ dàng. Cho nên, bây giờ tôi không thích lãng phí!”
Vu Mộc Hi bừng tỉnh, nếu nói vậy thì có thể hiểu được rồi.
Triển Khiêm nhìn hai chị em Vu gia lại tin tưởng, khóe miệng hơi giật giật, anh ấy cực kỳ buồn nôn. Triển Khiêm chỉ cảm thấy, khả năng diễn trò của ông chủ càng lúc càng xuất thần.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây