Con trai không lên tiếng nhưng Tần Nguyệt không nghe nổi nữa: “Ông có thể ngừng một chút được hay không? Nó hôn mê hai tháng, khó khăn lắm mới tỉnh lại, không nói một câu quan tâm thì cũng thôi đi lại còn mở miệng mắng con. Hay ho lắm sao?”
Người phụ nữ vẫn luôn dịu dàng với ông đột nhiên mở miệng trách mắng khiến Lệ Kinh Lâm ngây ngẩn cả người: “Tôi chỉ quan tâm đến nó mới không muốn nó chuyển viện. Đầu óc nó chưa hoạt động bình thường sao bà cũng hồ đồ với nó thế hả?”
“Bệnh viện Nhuận Bắc cực kỳ tốt!” Lệ Thịnh Quân lạnh nhạt nói: “Ba, hay là ba đi thăm anh trai đi. Bây giờ anh ấy ở trong tù, con nghĩ ba càng không yên lòng về anh ấy đấy!”
Lệ Kinh Lâm than thở: “Đâu có phải ba muốn gặp là gặp được nó đâu. Bây giờ...”
“Mẹ, con muốn đi rửa mặt!” Lệ Thịnh Quân đột nhiên nói: “Mẹ đỡ con vào nhà vệ sinh đi!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây