Lệ Thịnh Quân mặt nghiêm túc, dù sao việc cấp bách nhất là phải rửa sạch hình ảnh hai chữ “học kém” trong mắt cô, có đôi lúc là hình thức cũng phải làm.
“Không tệ.” Mặt Vu Mộc Hy lộ vẻ khen ngợi, giả vờ cảm động: “Không uổng công chị kỳ vọng vào em, nào, chị dạy thêm cho em.”
Sau hai giờ, Vu Mộc Hy chuẩn bị trở về phòng để đi ngủ.
“Ngày mai cô vẫn là phải đi tìm văn phòng tiếp à?” Lệ Thịnh Quân đột nhiên hỏi.
“Đúng vậy.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây