Vu Mộc Hy như bị đóng đinh vào ngực.
Chẳng cần quay đầu lại, cũng tưởng tượng ra được đôi mắt sắc bén có thể lột bỏ áo giáp trên người cô.
“Chị... đã từng.”
Qua nửa ngày, khóe miệng cô hiện lên một tia chua xót: “Lúc trước thì không, nhưng sau khi Lâm Thanh Yến xuất hiện thì từng có mấy lần, nhưng chị cũng không phải là đố kị Trình Trừng là hòn ngọc quý trên tay của nhà họ Trình, thật ra thì chị rất vui vì được lớn lên ở nhà họ Vu, chỉ là...”
“Không nghĩ ra?” Bằng một câu, Lệ thịnh Quân nói toạc ra chân tướng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây