Lâm Chu cười đi theo Trương Minh Viễn đến bàn cạnh bờ sông rồi ngồi xuống.
Khỏi phải nói, vị trí do quản gia Tôn sắp xếp thật sự quá tốt, môi trường ổn, phong cảnh đẹp lại còn yên tĩnh, hoàn toàn tách biệt với khu vực náo nhiệt ở cổng trang trại.
Chú Trương thấy Lâm Chu đi đến, lập tức kéo ghế bên cạnh ra, mời cậu ngồi xuống.
“Cháu vất vả rồi! Bận đến tận bây giờ, cháu mệt lắm không? Đã ăn gì chưa?”
Lâm Chu nghe những câu giống hệt nhau từ hai ba con, bất đắc dĩ cười đáp: “Cháu ăn rồi chú ạ. Mọi người ăn no chưa?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây