Tiểu Anh nghe thấy rất nhiều tiền, trong nháy mắt động lòng. Nhưng nghĩ đến căn bản không phải cô tìm được vị trí của ông chủ Lâm, là ông chủ Lâm vừa vặn đến cổng viện dưỡng lão mà cô làm việc bày quầy hàng. Cô thật không mặt mũi lấy số tiền này.
“Không được, cũng không phải tớ tìm được, là may mắn vừa vặn gặp được ông chủ Lâm bày quầy hàng thôi.”
Tiểu Anh khoát tay từ chối nói.
Cô không muốn bản thân trở thành người vơ vét tài sản nhờ danh tiếng của người khác.
“Oa, Tiểu Anh cậu tốt quá đi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây