Trân Châu vội vàng chạy ra nhà bếp lấy trứng gà để chườm, nhưng lại tay không trở về.
Người trong phủ ai cũng tinh ranh, vừa mới nhận được tin Ninh Linh thất sủng, ai dám cho nàng đồ.
Ninh Linh an ủi nàng ta: “Không sao, khăn ướt đắp mặt cũng như nhau thôi.”
Nước mắt Trân Châu rơi lã chã, nàng ta vừa vắt khăn vừa nói: “Đều là lỗi của ta.”
Làm Ninh Linh bị đánh, lần trước tuy nàng ta bị đánh năm roi, nhưng người thi hành án đã cố tình nương tay, còn không bị thương nặng bằng Ninh Linh bây giờ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây