Bùi Huyễn bị những lời nói vô lý của nàng làm cho tức đến mức thái dương nổi gân xanh.
“Ngài có phải cho rằng ta đang gây sự vô cớ, dây dưa không dứt không?” Ninh Linh uất ức khóc, từng chữ, từng chữ đều mang theo tiếng nấc.
“Ta đồng ý cho nàng đi.” Bùi Huyễn bất lực xoa xoa thái dương.
Nếu không đồng ý với nàng, chắc nàng lại nghĩ ra cách gì khác nữa.
“Muốn đi cũng được, trước tiên cứ ngoan ngoãn dưỡng bệnh cho tốt.” Bùi Huyễn nhìn khuôn mặt đẫm lệ của nàng, hắn lấy khăn tay ra lau: “Nếu không thì mọi chuyện đều miễn bàn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây