Ninh Linh và Trân Châu rất nhẹ nhàng đến gần, đến gần quả thật có một con mèo con toàn thân lông màu trắng.
Hơn nữa nó là mèo dị mắt, một mắt màu vàng, một mắt màu xanh lá cây.
“Đi tìm chút đồ ăn đi.” Ninh Linh lo lắng làm nó sợ, nàng không đưa tay ra chạm vào.
Trân Châu tích cực: “Được.”
Vừa dứt lời đã như một cơn gió chạy mất dạng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây