Ninh Linh biết đây là giới hạn của hắn rồi, nàng xoay người lại nói: “Được.”
Vì loại người này mà hành hạ bản thân quả thật không đáng, không bị xích bạc trói buộc, nàng vẫn còn cơ hội.
Trong một năm nàng có thể tiếp tục tìm cơ hội bỏ trốn nữa, cho dù trong một năm không tìm được cơ hội thích hợp, đợi đến lúc đến huyện Thanh Sơn núi cao nước xa, nàng không tin trên đường không có chút cơ hội nào.
Người có hy vọng, tự nhiên sẽ có tinh thần.
Ninh Linh ăn cơm uống thuốc rõ ràng tích cực hơn nhiều, khi thời tiết tốt nàng còn bằng lòng ra sân phơi nắng, ngắm hoa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây