Đứa trẻ nhìn tiền đồng rồi gật đầu: “Khách điếm Vạn Phúc rất tốt, ở gần đây thôi, có cần ta dẫn đường không?”
Ninh Linh lắc đầu, cậu bé có chút thất vọng, nó còn tưởng có thể kiếm được chút tiền chạy việc.
Ninh Linh mỉm cười lấy giấy thông hành về Tự Châu của người hầu ra: “Ngươi đi mua giúp ta một vé thuyền sớm nhất ngày kia đi Tự Châu, sau đó mang đồ đến khách điếm Vạn Phúc.”
Đứa trẻ gật đầu, Ninh Linh đưa cho nó mấy xâu tiền.
Ninh Linh cũng là sau khi đi thuyền mới biết, có một số người vội vàng đi lại, sẽ đặt vé thuyền trước một ngày.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây