Bùi Huyễn tỏ vẻ trầm tư, Lâm Vi Đức lại thêm dầu vào lửa: “Có cần thuộc hạ đi chuẩn bị không ạ?”
Chỉ một lát sau, vẫn là một tiếng “Ừm“.
Ngày hôm sau, Tử Diệp dùng hai tay cố gắng ôm một chiếc hộp gỗ đến phòng bên, sau khi vào phòng, nàng ta trước tiên nhìn vết thương trên mặt Ninh Linh, đã hoàn toàn biến mất rồi.
Ninh Linh tưởng nàng ta mang thuốc mỡ gì đó đến, nàng ta khách sáo nói: “Vết thương trên mặt nô tỳ đã khỏi hẳn rồi, phiền tỷ tỷ lo lắng rồi.”
Tử Diệp đặt hộp gỗ lên chiếc bàn gỗ sơn son trước mặt Ninh Linh, sau đó lần lượt mở ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây