Dương Thần có chút tiếc nuối cất bao cổ tay đi, đang định tiếp tục cường hóa súng đinh, đột nhiên Bành Mẫn ở bên ngoài gọi: “Dương Thần, có thể ăn rồi.” “Được.”
Dương Thần lập tức đứng dậy đi ra ngoài.
“Vù vù…”
Gió núi lạnh lẽo rít gào, thổi vào mặt như dao cắt.
Đống lửa gần trong gang tấc xua tan cái lạnh trên mặt đất, khiến người ta thoải mái, chỉ là khói bị gió núi thổi bay tứ tung, có chút cay mắt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây