Dương Thần và Bành Mẫn nhìn đến mức da đầu tê dại. “Ban ngày sao không nhìn thấy những chiếc máy bay không người lái đó? Chẳng lẽ ban ngày chúng tàng hình?” Bành Mẫn sắc mặt trắng bệch.
“Mau đi thôi.”
Dương Thần nhanh chóng quay lại chỗ cũ ôm thùng gỗ đựng đinh thép, dẫn Bành Mẫn chạy như điên.
“Ù ù ù——”
Trên bầu trời cao ngàn mét, rất nhiều máy bay không người lái như đàn côn trùng có mắt đỏ, ào ào đáp xuống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây